Home / VĂN HÓA-DU LỊCH / Khúc giao mùa

Khúc giao mùa

Sáng thức giấc nhìn qua ô cửa sổ, cả thành phố đang đắm chìm, e ấp, bao phủ bởi màn sương sớm nhập nhòe, ẩn hiện mang vẻ đẹp mờ ảo. Ngoài kia, những cơn mưa cuối đông vẫn còn lẩn khuất sau làn sương dày đặc che khuất tầm nhìn, cây sầu đông trước nhà hé những nụ hoa trắng muốt gọi mùa xuân về.

Ánh nắng non vàng dìu dặt trong cái tiết trời se lạnh của thành phố vào những ngày cuối năm, khi tất cả những bộn bề công việc đã tạm thời lắng đọng, tôi xách xe máy chạy ra đường. Chẳng hiểu vì sao vẫn thích cảm giác một mình lang thang trên phố vào những ngày này, như thể nấn ná, níu kéo từng khoảnh khắc đặc biệt của mùa cũ sắp qua. Trên phố chợ hoa bắt đầu khai hội, người mua kẻ bán xôn xao, dăm đôi bạn trẻ xúng xính váy áo kéo nhau chụp hình lưu niệm ngày tết.

Vào xuân, phố xá nhộn nhịp, người qua lại đông đúc, chợ búa cũng đông hơn thường ngày, nhà nhà đều bận rộn chuẩn bị mâm cơm tiễn ông Táo về trời, rồi dọn dẹp nhà cửa, mua sắm những vật dụng cần thiết từ áo quần, ly chén, bông ba hoa quả, mứt bánh…Có lẽ cuối năm, là dịp để mọi người thu dọn những điều cũ kỹ trong một năm qua và chuẩn bị tinh thần cho một năm mới đến, nên những ngày giáp tết ai nấy cũng đều tất bật sắm sửa dọn nhà, í ới nhau đi chợ… Trên phố, một vài bạn nhỏ được ba mẹ đèo trên xe máy dẫn đi chợ hoa, mua sắm quần áo…

Hồi đó, tôi vẫn hay được ba mẹ dẫn đi chợ tết, ngồi trên chiếc xe lam giữa đường tha hồ ngắm cảnh phố xá đông vui, đường hoa tấp nập, những sào hoa giấy, bong bóng xanh đỏ với đầy đủ sắc màu thấp thoáng trên hè phố, mọi thứ như thôi miên vào thị giác. Lần đầu tiên được đi chợ tết, vẫn y nguyên cảm xúc vui, lạ lẫm, ngỡ ngàng trước không gian rộng lớn, lọt thỏm trong mê cung khổng lồ đủ các loại hàng hóa. Những sạp hoa, mứt bánh thơm ngát, đầy sắc màu được chất lên cao ngút. Trong làn gió nhẹ thoảng qua, mùi hương của các loại mứt bánh cũng đủ kích thích vị giác, tôi cố hít thật sâu, thưởng thức hết tất thảy hương vị ngọt ngào của phiên chợ tết. Đi chợ tết là cơ hội để chiêm ngưỡng được các loại quà vặt, áo quần, giày dép…và niềm vui đối với tôi khi bước ra khỏi chợ được mẹ sắm cho bộ váy áo mặc vào ngày tết tung tăng với lũ bạn trong xóm xem như đã mãn nguyện.

Đường hoa xuân Đà Nẵng
Đường hoa xuân Đà Nẵng

Gia đình tôi ngày đó cũng không mấy dư dã, nhưng để có một cái tết đủ đầy ba mẹ cũng phải vất vả tích góp nếp, đỗ từ những tháng trước để đến ngày cận tết đủ nấu một nồi bánh chưng xanh, mua một ít mứt dừa xanh xanh đỏ đỏ, ít bánh thuẫn, mứt gừng, hạt dưa thiết đãi khách ngày tết. Cuối năm mọi thứ như nén lại, rồi bung ra theo từng dòng hồi ức, mùi hương khói cuối đông bên nồi bánh chưng xưa lại ùa về.

Chiều sông Hàn, không khí dịu nhẹ, ngọn gió sông mang hơi thở lành lạnh của đất trời cũng bất giác làm người đi đường co rúm. Đà Nẵng lúc này như cô gái ở tuổi vào xuân căng tràn nhựa sống, tươi trẻ, mọi thứ quyện lên một sức sống mới, mang khí chất riêng của thành phố trẻ năng động. Lúc này, mọi tuyến đường trung tâm đã được trang trí đèn hoa rực rỡ, tuyến đường hoa Bạch Đằng như mọi năm đang dần được hoàn thiện, đâu đó một vài du khách, đôi bạn trẻ cùng nhau thưởng lãm, đi dạo bên bờ sông, chụp vài ba tấm hình kỷ niệm. Tôi đứng bên bờ sông Hàn lặng nhìn sự chuyển động, nhịp sống của thành phố vào những ngày cuối năm. Đối với tôi Đà Nẵng không phải là mảnh đất sinh ra và lớn lên, nhưng tôi luôn dành cho nó một thứ tình cảm đặc biệt như một mối lương duyên, như ca từ của một bài hát tôi đã nghe đâu đó “Biển sóng xanh dập dềnh, nắng chiều vàng ngõ phố, cho lòng bao nỗi nhớ Đà Nẵng ơi duyên nợ…”.

Bên kia sông Hàn mặt trời ló dạng sau giấc ngủ dài, từng tia nắng nhảy múa đâm xuyên qua tán lá cây ven đường, giọt nắng chiều nhẹ rơi soi bóng dòng sông buổi chiều tà. Những cây anh đào, hoàn mai khoe sắc trước hiên cửa nhà ai, mấy giàn lan rừng treo lủng lẳng khoe hương sắc dưới ánh nắng non dịu nhẹ, những mầm xanh non mơn mởn, đang phấn khởi vươn mình mạnh mẽ, trổ những nụ hoa tươi xinh đợi mùa sang khiến dòng chảy của cuộc sống chầm chậm trôi, ngày tháng cũng bớt những vội vã, bộn bề của mùa cũ.

Ngày cuối năm, cuộc sống lắng đọng…

Vẫn con đường xưa, chốn hẹn cũ, ngày cuối năm tôi gặp anh, cũng không còn nhớ rõ ngày-tháng tôi và anh quen nhau, chỉ biết hôm nay chúng tôi có cuộc hẹn cuối năm để nhớ. Cả hai gặp nhau cười nói bâng quơ, dăm đôi câu chuyện ngày cũ. Chúng tôi dạo một vòng quanh thành phố hít thở bầu không khí Tết căng tràn lồng ngực, tôi và anh đều thích cảm giác này, cảm giác được lang thang vào những ngày cuối năm, nhìn sự hối hả của mọi người ngược xuôi trên phố mua sắm chuẩn bị cho năm mới đến, gác lại những tất bật lo toan với guồng quay của cuộc sống. Chúng tôi lang thang qua những cung đường nhỏ bé thân quen, cho đến khi về lại quán cũ. Tôi, anh chọn cho mình góc nhỏ quen thuộc, cùng ngồi bên cửa sổ với ly cà phê sữa thơm lừng ngắm nhìn những vạt nắng cuối ngày rớt rụng, đếm từng giọt thời gian trôi qua thật chậm…những dòng suy nghĩ miên man về hôm nay, ngày mai hay nhiều năm sau nữa, có thể chúng tôi không tiếp tục đi cùng nhau, nhưng sẽ vẫn còn nguyên những ký ức, ký ức của mùa cũ năm nay…

Ngày cuối năm, tôi gói ghém lại tất cả những vui-buồn, được-mất…cất giữ vào ngăn ký ức của riêng mình. Tôi trở về nhà, về với gia đình nơi có đủ đầy yêu thương, vỗ về sau những vấp ngã, ngồi bên nồi bánh chưng thơm đượm mùi hương khói, nghe bà kể những câu chuyện ngày xưa. Về bên mâm cơm giao thừa ngày cuối năm, có những lúc như thế này mới nhận ra những điều đơn giản mà hạnh phúc, chẳng còn giây phút nào thiêng liêng hơn thế – những vũ khúc giao mùa ngày cuối năm!

Bích Phượng

Check Also

THUNG LŨNG YARRA (1)

TRỞ LẠI AUSTRALIA

TRỞ LẠI AUSTRALIA Mùa lá đỏ ở thung lũng Yarra Australia cuối thu. Đúng 8 …